Vì hiếm muộn tôi đã ly hôn, ước gì tôi được 1 lần làm mẹ

Chúng tôi kết hôn sau những năm tháng yêu nhau thắm thiết như bao cặp đôi khác, những ngày đầu hôn nhân chúng tôi cũng có bao mộng ước về ngôi nhà và những đứa trẻ. Nhưng một vài tháng trôi qua, rồi 4, 5 năm trôi qua chúng tôi vẫn không có được niềm hạnh phúc ấy. Ai đã từng hiếm muộn đều biết có bao nhiêu nước mắt đã rơi. Bao tiền của đã mất. Chúng tôi cũng lăn lộn đi khắp nơi, từ viện này đến viện khác, từ thuốc Nam đến thuốc Bắc. Từ Hà Nội đến những tỉnh xa, nghe ai mách ở đâu có thầy có thuốc giỏi chữa vô sinh chúng tôi đều đi nhưng vẫn vô vọng, tôi vẫn chưa thể có bầu.

Từ 1 cô gái trẻ nhiều mơ ước, luôn vui cười tôi thành người u sầu, đau khổ, sợ hãi cả những lời hỏi thăm. Chúng tôi từ 1 cặp vợ chồng hạnh phúc dần trở thành những người không còn thấu hiểu nhau đến mức nói lời chia tay. Tôi hoàn toàn hiểu và không trách cứ gì, chính tôi cũng đã quá mệt mỏi với những lần đi chữa bệnh, bao lần hy vọng rồi thất vọng.

Thế là sau 5 năm hôn nhân tôi trở về nhà mình trong đau khổ và vô vọng. Trời ơi tôi muốn có con biết bao nhưng giờ thì không thể.

Lần kết hôn thứ 2, khi chồng tôi hỏi cưới chúng tôi cũng thống nhất rằng tôi không thể sinh con. Cả 2 gia đình đều vun vén mong tôi và anh hạnh phúc một lần nữa. Tôi một người phụ nữ vô sinh không thể sinh con đã ly dị chồng, anh người đàn ông đã góa vợ với 2 con lớn.  Tôi an phận là người đàn bà không thể có con. Tôi tự nhủ mình cứ yêu thương con chồng thì cũng sẽ được các cháu yêu quý lại, tôi cũng không hy vọng gì nhiều hơn.

Nhưng chồng tôi và gia đình nhà chồng sau một thời gian lại khuyên nhủ tôi, hay cứ đi chạy chữa, có thêm một đứa con do chính mình sinh ra hạnh phúc lắm. Tôi hiểu, bố mẹ chồng và họ hàng rất tốt không gây áp lực gì, mọi người quý tôi biết tôi muốn có con nên mới khuyên nhủ. Chồng tôi cũng mong muốn có con với tôi. Nhưng đã nhiều năm chữa trị tôi đã mất hy vọng rồi. Hơn nữa điều kiện kinh tế của chúng tôi cũng rất khó khăn mà tôi biết để chữa trị vô sinh hiếm muộn cần rất nhiều tiền.

Tôi bảo chồng mình thôi anh ạ chúng mình sống thế này là hạnh phúc rồi, nhưng trong sâu thẳm tôi vẫn ước ao được làm mẹ. Nhiều đêm tôi vẫn vào các group vô sinh hiếm muộn trên Facebook để đọc những lời chia sẻ của bao nhiêu người như tôi. Bao cặp vợ chồng cũng lăn lộn khắp nơi để chạy chữa, mọi người mách nhau chỗ này chỗ kia mát tay, chữa giỏi, mỗi lần đọc như thế tôi lại lóe lên hy vọng. Rồi chắc là ông trời đã xui khiến khi tôi đọc được lời chia sẻ của một mẹ, chị lên cảm ơn bác sĩ Cường vì nhờ BS mà chị đã chữa thành công và có con. Đọc những lời chị viết tôi đã khóc và ước ao mình cũng được như chị. Chồng tôi lại động viên tôi: cứ đi nốt lần này, không được nữa thì thôi.

Tháng 7 năm 2019, chúng tôi đến gặp BS Phạm Hữu Cường lần đầu. Dù lịch hẹn BS Cường lúc 6h nhưng 7h đứng trước cửa phòng khám của BS tôi vẫn băn khoăn bảo chồng, thôi mình đi về, chắc không được đâu, mà mình cũng không có tiền. Gom hết trong nhà chúng tôi chỉ có hơn 2 triệu mang đi. Chồng tôi bảo: thôi cứ đi vào, có đến đâu mua đến đấy, không đủ tiền thì đi về.

BS Cường rất trẻ nhưng thái độ nhẹ nhàng quan tâm của BS đã khiến tôi đỡ sợ hãi, tôi cũng thú thật với bác sĩ là em mang rất ít tiền, sợ không đủ. BS chỉ cười và bảo cứ khám xem thế nào đã chứ. Tôi được chỉ định đi chụp vòi trứng, tôi biết chụp vòi trứng phải mất hơn 1 triệu, lúc nãy khám tôi đã mất mấy trăm rồi. Chồng tôi bảo: mình còn đủ tiền cứ đi, còn tý về mua thuốc tính sau. Nằm trên bàn chụp tôi vẫn băn khoăn hỏi bác sĩ: Chụp vòi trứng hết bao nhiêu ạ, khi BS bảo hết 1 triệu tôi yên tâm hơn. Khi BS Cường đọc kết quả tôi rất ngạc nhiên, trước đây tôi được kết luận là bị tắc 1 bên vòi trứng nhưng BS Cường bảo vòi trứng của tôi 2 bên đều thông, nhưng chất lượng trứng kém cần uống thuốc bồi bổ trứng. BS Cường cũng bảo: ưu tiên chữa trị để bệnh nhân có thai tự nhiên, tuy nhiên chị đã lớn tuổi AMH rất thấp (lúc ấy mỗi bên buồng trứng của tôi chỉ còn 1 quả) nên nếu uống thuốc 3 tháng mà không có kết quả thì phải làm IVF. Tôi nhủ thầm đây là cơ hội cuối cùng của mình vì mình cũng chẳng có tiền mà làm IVF.

Thật ngại khi đúng là chúng tôi không đủ tiền để lấy thuốc, nhưng BS Cường khác hẳn bao người khác mà tôi đã gặp, BS nhất định bắt tôi cầm thuốc về uống: Anh chị cứ cầm thuốc về, không đủ tiền thì trả tôi sau, chứ chị nhất định phải uống thuốc, muốn có con chị phải chữa trị ngay vì AMH của chị thấp lắm rồi.

Về nhà chồng tôi bảo: Bác sĩ này được đấy, có ai cho mình nợ tiền thuốc như thế đâu, nên vợ chồng mình cố theo bác sĩ này vợ ạ. Tôi cũng ậm ừ vì không muốn làm chồng mình hy vọng quá nhiều. 1 tháng uống thuốc và hết thuốc tháng thứ 2, sắp đến ngày đi khám lại tôi thấy trễ kinh, việc này cũng bình thường vì kinh nguyệt của tôi rất ít, cũng không đều. Nhưng uống thuốc rồi nên tôi 1 lần nữa sau hàng nghìn lần lại mua que thử thai. Sau hàng nghìn lần thất vọng, hôm ấy lần đầu tiên tôi nhìn thấy chiếc que hiện lên 2 vạch đỏ. Nước mắt tôi cứ thế rơi ra không biết mừng hay lo, không biết lần này hy vọng hay lại thất vọng, có phải thực sự lần này con đã đến với tôi. Chúng tôi không dám tin, đi mua thêm 1 que thử thai và thử lần nữa, khi 2 vạch lần nữa hiện lên chúng tôi mới dám gọi điện báo cho BS Cường. BS mừng lắm vì biết trường hợp của tôi kinh tế khó khăn mà sức khỏe sinh sản cũng kém. Bác sĩ hẹn tôi đến khám sớm. Thật may mắn vì thai của tôi khỏe mạnh. Cả 2 gia đình chúng tôi cũng vui lắm cùng chờ đợi ngày bé ra đời.

Qúa trình mang thai của tôi cũng không dễ dàng, có lần thai được chẩn đoán có vấn đề (khi tôi khám ở PK khác gần nhà hơn) vợ chồng tôi như ngồi trên đống lửa vì đúng vào đợt giãn cách xã hội không thể sang PK BS Cường, khi chúng tôi gọi điện BS cũng động viên cứ yên tâm, qua đợt rồi đi khám lại. May sao khi khám lại ở chỗ BS thì tất cả đều bình thường. Rồi những lần nợ tiền thuốc, tiền xét nghiệm của vợ chồng tôi cứ nhiều lên. Chúng tôi cũng rất ngại, nhưng BS vẫn động viên, quan trọng nhất là em bé, còn nợ thì sau này trả không sao cả, có gì cần kiểm tra cho em bé cứ kiểm tra.

Tôi mang ơn BS Cường không sao trả hết, đến cả quá trình sinh đẻ của tôi cũng nhờ BS Cường mổ đẻ, mẹ tròn con vuông.

Hôm nay bé Tôm đã được gần 5 tháng, trộm vía con khỏe mạnh vui vẻ ngoan ngoãn. Sau bao năm tháng đến năm 40 tuổi tôi đã được tận hưởng niềm hạnh phúc làm mẹ, chồng tôi lần nữa lại có hạnh phúc làm cha, bố mẹ chúng tôi lại được làm ông bà. Niềm hạnh phúc có con cháu với người khác là 1 thì chúng tôi hạnh phúc đến muộn hơn nhưng không có lẽ lớn hơn rất nhiều sau khi đã trải qua rất nhiều ngày tháng khó khăn đau khổ. Thực sự tôi biết ơn BS Cường rất nhiều, cũng mong rằng nhiều cặp vợ chồng hiếm muộn sẽ được gặp BS và sớm có được con như chúng tôi.

Trương Thu Hải, Long Biên, Hà Nội

This entry was posted in . Bookmark the permalink.
098.535.5555