Nhật ký của mẹ gửi Hà Anh bé bỏng

“Bao ngày Mẹ ngóng… Bao ngày Mẹ trông… Bao ngày Mẹ mong con chào đời…
Ấp trong đáy lòng có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?”

Hà Anh bé bỏng của mẹ,

Hơn 20 tuổi, khỏe mạnh hoàn toàn thế mà mẹ đã 2 lần chịu đau đớn mất thai mà không biết tại sao. Mẹ sợ vô cùng vì không thể tìm ra nguyên nhân. Liệu mẹ có thể mang thai tiếp không?  Lần thứ 3, 6 tháng sau khi mất thai lần 2 thì con đến. Khi chiếc que thử thai hiện 2 vạch, niềm vui chưa kịp đến với ba mẹ thì sự sợ hãi cũng đến cùng – mẹ ngay lập tức bị ra máu. Nụ cười chưa kịp nở trên môi ba mẹ thì giọt nước mắt lại rơi. Con yêu ơi, liệu ba mẹ có được đón con.

Một người quen đã giới thiệu cho ba mẹ bác sĩ Cường cùng lời nhắn gửi: mỗi người hoàn cảnh, nhưng chị tin bác sĩ Cường. Và ba mẹ cũng tin. Mỗi ngày ba lại chở mẹ đến phòng khám BS Cường. Mỗi ngày 1 mũi tiêm. Mỗi ngày là rất nhiều viên thuốc. 3 tháng đầu mẹ nghỉ việc ở nhà, gần như nằm bất động trên giường không dám cử động mạnh. Mẹ sợ, sợ lắm, sợ rằng chỉ 1 cử động nhẹ máu lại chảy ra và rồi mẹ sẽ mất thai. Cơ thể mẹ gần như kiệt quệ khi ngày ngày máu vẫn rỉ ra nhưng vẫn luôn giữ hy vọng có con.

Con biết không, có đêm máu mẹ ồ ạt chảy. Ba mẹ hoảng hốt gọi bác sĩ Cường giữa đêm, liệu giờ này bác sĩ có thể khám cho mẹ không. May sao dù đang ở ngoài bác sĩ báo sẽ về ngay. Trên đường đến nhà bác sĩ máu vẫn chảy và nước mắt mẹ cũng chảy mãi không ngừng. Hôm ấy gần như mẹ đã tuyệt vọng, mẹ cảm thấy con như tuột khỏi tầm tay mẹ. May sao, đêm khủng khiếp ấy rồi cũng qua, bác sĩ Cường đúng là vị cứu tinh của chúng ta.

Con yêu, thật may mắn khi mẹ luôn có ba ở bên cạnh động viên. Ba con ngày ngày đi làm luôn nhớ giờ uống thuốc của mẹ, đến giờ ba lại gọi điện về nhắc mẹ uống thuốc nhé. Sợ mẹ ở nhà 1 mình buồn suy nghĩ linh tinh ba nhắn tin trêu đùa cho mẹ vui.

Và may mắn hơn khi ba mẹ và con gặp được bác sĩ Cường, bác sĩ đã đồng hành cùng chúng ta ngay từ ngày đầu tiên biết có con cho đến khi con sinh ra. Mỗi ngày đến gặp BS mẹ lại yên tâm hơn.

Cứ như thế đến tháng thứ 3 của thai kỳ máu mới ngừng chảy. Ba mẹ bắt đầu có được niềm vui giống như bao ông bố bà mẹ khác khi có thai, được dõi theo quá trình phát triển của thai nhi.

Mà sao niềm vui thật ngắn. Chẳng được mấy ngày thì đến 1 kỳ siêu âm BS lại phát hiện con có độ mờ da gáy lên tới 3mm. Trời ơi. Mẹ như sụp đổ. Ba con 1 đại úy cảnh sát mạnh mẽ mà dường như cũng gục ngã. Ba ôm mẹ trong lòng dỗ dành mà nước mắt ba cũng chảy. Đến ngày hẹn kiểm tra lại, ba không dám bước chân vào phòng khám, ba ở bên ngoài cũng không thể đứng yên mà cứ đi lại để giữ bĩnh tĩnh. Kết quả vẫn thế, độ mờ da gáy lên tới 3mm thì nguy cơ quá cao. Lại là những đêm ba mẹ ôm nhau khóc thầm. Ba mẹ không dám nói cho ông bà nội ngoại biết, không dám nghe điện thoại hỏi thăm của ông bà.

Vẫn là bác sĩ Cường đồng hành cùng ba mẹ những ngày ấy. Bác sĩ động viên ba mẹ thật nhiều. Ba mẹ đành trông chờ vào tia hy vọng từ xét nghiệm NIPT-illumina. 10 ngày chờ đợi dài đằng đẵng. Ngày thứ 9 mỗi giờ trôi qua chậm chạp. Ba con đứng ngồi không yên. Thế rồi tin nhắn của bác sĩ Cường cũng đến: “Chúc mừng anh chị kết quả của em bé hoàn toàn bình thường” Mẹ sẽ không bao giờ quên dòng tin nhắn ấy, mãi mãi đó là 1 trong những khoảnh khắc vui nhất đời ba mẹ.

Rồi từ đó hành trình bên con đỡ vất vả hơn.  Những nghén ngẩm thai kỳ dù hành hạ mẹ mệt đến mấy mẹ cũng chịu được. Rồi gần đến 36 tuần mà con quá nhẹ cân, mỗi đêm ba nấu ăn gọi mẹ dậy ăn. Rồi đến 41 tuần mà con vẫn chưa chịu ra. Mẹ thì cố gắng sinh thường mà bé con của mẹ nhất định không chịu ra. Đau cả 1 ngày, mẹ phải cầu cứu đến Bác sĩ Cường lần nữa, bác sĩ đến thì phát hiện con đã ị phân su rồi nên phải mổ gấp. Đúng ngày đó thì đại úy công an của mẹ con mình lại đi công tác. May sao ba cũng về kịp lúc bác sĩ bế con ra khỏi phòng mổ. Ba bảo không thể tưởng tượng ra được cảm giác lần đầu được nhìn thấy con. Trời ơi, con gái giống y chang ba luôn. Cảm giác kỳ lạ lắm, hạnh phúc vô cùng được ôm con bé bỏng trong vòng tay sau những ngày lo lắng tim như ngừng đập.

 

Vậy là đã hơn 5 tháng từ ngày con ra đời. Con mỗi ngày 1 lớn hơn. Ba mẹ ghi nhớ mỗi khoảng khắc của con. Nụ cười đầu tiên của con. Trận sốt đầu tiên. Nét lườm y chang ba con. Đôi bàn chân nhỏ bé lần đầu tiên cố gắng lẫy… Niềm hạnh phúc tuyệt vời này ba mẹ cảm ơn cuộc đời thật nhiều, cảm ơn BS Cường rất nhiều, cảm ơn Hà Anh bé bỏng của ba mẹ đã cố gắng rất nhiều.

Yêu con rất nhiều, con gái của ba mẹ ạ!

—————-

Gửi các ba mẹ đang mong con,

Có lẽ vợ chồng em là người may mắn hơn rất nhiều các gia đinh đang mong con khi đã được đón con. Vợ chồng em cũng không phải trường hợp hiếm muộn nhiều năm. Nhưng mỗi bà mẹ có 1 hành trình khác nhau để có được con yêu. Không hành trình nào là dễ dàng. Mong rằng các ông bố luôn đồng hành cùng các mẹ trong chặng đường tìm con và mang thai vất vả. Em xin chúc các anh chị đang mong con sớm có con yêu.

Trải qua 1 hành trình thai kỳ mới thấy sự đồng hành của người bác sĩ là rất quan trọng.  Vợ chồng em rất may mắn gặp được bác sĩ Cường. Đã từng mất thai rồi giữ được thai vợ chồng em rất tin tưởng bác sĩ Cường, dù trẻ nhưng vừa có tài vừa có tâm và sự kiên nhẫn vô cùng. Mong rằng các anh chị tin tưởng và đồng hành cùng bác sĩ để sớm có trái ngọt.

Kính chúc bác sĩ và các anh chị sức khỏe và niềm tin!

Hồng Anh – Mẹ Bé Hà Anh

This entry was posted in . Bookmark the permalink.
098.535.5555