Lần đầu tiên em gặp một Bác sĩ ân cần đến thế, gần gũi đến thế, nhiệt tình đến thế

Ngày gặp Bác Sỹ Cường, cũng là ngày em bắt đầu đi tìm con. Sau gần 2 năm kết hôn mà không hề sử dụng biện pháp tránh thai nào cả vợ chồng em vẫn chưa một lần có thai.

Em bắt đầu vào Bệnh viện Phụ sản Hà nội và được tư vấn vào Khoa khám bệnh tự nguyện. Đang ngồi ngáp ngắn ngáp dài chờ đến số khám, thì Bác Sỹ Cường từ trong thang máy đi ra. Thề là em không phải là đứa háo sức hay mê trai đẹp đâu nhưng thực sự hình ảnh ấy khiến em cứ nhìn theo anh Cường mãi. Trong đầu thoáng qua suy nghĩ “ Bác sĩ gì mà bóng bẩy kinh, quần âu, áo sơ mi bên trong, ngoài là áo bác sĩ trắng tinh, 1 tay đút túi quần đi sải bước như đang đi trên sàn Cat Walk”
Thế rồi cũng đến lượt em được mời vào khám trong Khoa khám bệnh Tự nguyện.
Kết quả: em đa nang buồng trứng, niêm mạc mỏng. Bảo làm sao mà cả nửa năm em mới thấy kinh 1 lần.
Thế rồi khi tái khám, em được chỉ định ngay sang Khoa Hỗ trợ sinh sản để được hỗ trợ tốt nhất. Ôi mẹ ơi, sang Khoa Hỗ trợ sinh sản em lại gặp ngay “ông” bóng bẩy hôm trước – Bác Sỹ Cường. Thề là lần đầu tiên em gặp một Bác sĩ ân cần đến thế, gần gũi đến thế, nhiệt tình đến thế. Hẳn là tinh thần làm việc của một bác sĩ trẻ đầy nhiệt huyết với nghề chăng?
Sau khi uống lên uống xuống thuốc bổ trứng các kiểu và nhiều lần khám đi khám lại, kết quả không cái thiện em nản vô cùng. Ấy vậy mà ngày anh Cường đang công tác bên Úc anh ấy vẫn không quên nhắn tin động viên và cho em 1 giải pháp. IUI các chị ạ.
Em hoang mang vô cùng. Vì tỷ lệ thành công rất thấp. Lại thêm 1 lần nữa em phải cân não vì nhiều người nói không nên làm, cố gắng để có thai tự nhiên.
Nhưng sự áp lực về muộn con, sự nhòm ngó của người đời, sự cay độc về gái không có con… Là nhiều đêm không ngủ, nước mắt lưng tròng. Là sự né tránh những câu nhảy cảm “ đã có gì chưa”…
Tất cả những điều đó khiến em quyết tâm và quyết định đặt niềm tin vào một người xa lạ, nhưng em lại hi vọng rất nhiều ở bác sĩ Cường. Và cứ thế, những đơn thuốc được anh kê, những quy trình được anh hướng dẫn tỉ mỉ. Anh vẫn nhắn tin nhắc em không được quên thuốc…
Và ngày tiến hành IUI đã đến!!!!!! Anh dặn em 14 ngày sau tái khám hoặc thử que. Nhưng thực sự em không đủ kiên nhẫn để chờ đến tận 14 ngày sau. Em đề nghị được làm xét nghiệm beta và anh đồng ý.
Chờ kết quả mà tim đập, chân run, hồi hộp muốn chết. Gần 2 tiếng đồng hồ chờ kết quả, em cũng tỏ nguy hiểm ngồi search “kết quả beta như thế nào là có thai”
Ấy vậy mà lúc cầm kết quả trên tay, cố mở mắt thật to để nhìn cho đỡ nhầm số.
Ôi chết rồi!!! Không giống như trên mạng hướng dẫn đọc kết quả.
Trống rỗng!!! Một cảm giác trống rỗng đang tồn tại duy nhất vào lúc này!
30p sau mới định thần và gọi cho anh Cường
“ anh ơi, em không có thai rồi”
“Cầm kết quả vào anh xem”
……….
“Kết quả vậy là có thai rồi còn gì nữa”
Thế là em đơ người nhìn anh và òa khóc.
……………………………………..
3 tháng đầu mang thai, 2 mẹ con thường xuyên gặp Bác để được thăm khám và tư vấn về sức khoẻ mẹ và bé. Lần đầu mang thai bỡ ngỡ lắm, nhắn tin phiền anh Cường nhiều lắm luôn. Bất kể ngày hay đêm muộn anh đều rep nhiệt tình.
Và cứ thế hôm nay em bé đã chào đời được 18 ngày rồi các chị ạ. Con khỏe mạnh, ngoan ngoãn, vợ chồng em hạnh phúc lắm.


Có lẽ 1000 lời cảm ơn cũng không hết được với lòng nhiệt thành của Bác Cường. Vì thế nên trong tâm em luôn coi bác sĩ Cường là một người anh, người cha thứ 2 của con gái em.
Vậy nên các chị đang trên đường tìm con hãy cố gắng lên nhé. Chỉ cần có niềm tin mãnh liệt vào chính mình và Bác sỹ thì sẽ sớm có quả ngọt thôi ạ.
Mẹ con cháu chúc các cô các bác sớm có tin vui nhé!

Tiểu Ngọc, Bắc Giang

 

This entry was posted in . Bookmark the permalink.
098.535.5555